Tối đó nằm trên giường, Tô Tiểu Tô khẽ nói với Lâm Vũ: :"Tiểu Vũ, ngày mai mình muốn đến thị trấn mua hai ổ khóa cửa như vậy khi chúng ta ra ngoài có thể khóa cổng an toàn hơn. Tiện thể xem có chỗ nào bán đồ nội thất cũ không, mình muốn mua tủ quần áo, bàn học gì đó nếu rẻ bạn có muốn không?"
Lâm Vũ vừa nghe đến mua đồ nội thất đôi mắt nhỏ liền sáng lên nhưng nghĩ đến cái ví mỏng chính của mình, ánh mắt lại trở nên ảm đạm.
“Mình sợ tiền của mình không đủ, lần này xây nhà mỗi người tốn tám mươi lăm đồng cộng với chi phí trước đó gần như đã hết một nửa. Nếu mua thêm đồ nội thất, mình sợ sau này sẽ ch.ết đói.” Lâm vũ nói với vẻ uỷ khuất.
Tô Tiểu Tô vốn muốn tặng đồ nội thất cho cô ấy nhưng cảm thấy làm vậy không tốt lắm dù sao mọi người không phải người thân, ngay cả bạn thân nhất cũng không thể luôn một bên chi trả.
Thời gian dài có thể khiến đối phương cảm thấy mình chỉ bố thí cho họ hoặc chỉ tặng những thứ mình không cần vì mối quan hệ lâu dài của hai người, Tô Tiểu Tô quyết định vẫn nên có qua có lại thì tốt hơn.
“Đồ nội thất cũ thường rất rẻ nếu mình nói là mỗi món không quá một đồng thì bạn có muốn không?” Đôi mắt to của Lâm Vũ đảo qua đảo lại, bản năng mua sắm của phụ nữ lập tức bùng nổ.
“Được nếu thực sự như vậy thì mình sẽ lấy, chỉ không biết có gặp được chuyện tốt như vậy không? Nếu chúng ta thực sự gặp chuyện như vậy, bạn nhất định phải mang đồ nội thất về nhé! Mình không lấy nhiều, mình chỉ cần ba món tủ quần áo, bàn và ghế tựa.” Lâm Vũ với tâm lý có lợi không chiếm là đồ ngốc giơ ngón tay đếm từng cái một.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT