Ý Tầm Tuyết mặt xanh rồi trắng đáy mắt lóe lên vẻ ghen ghét và ghê tởm, rõ ràng cô ta làm việc tốt cho Tô Tiểu Tô không biết ơn cũng thôi lại dám ám chỉ cô ta khiến cô ta mất mặt trước rất nhiều người như vậy. Thật là không biết tốt xấu, uổng công cô ta một lòng chân thành đúng là cho chó ăn.
Nếu Tô Tiểu Tô biết được suy nghĩ trong lòng Ý Tầm Tuyết chắc chắn sẽ phì vào mặt cô ta, bánh trôi đen nhân độc mặt mũi chắc là bị chó gặm rồi.
Trưởng thôn nhìn bóng lưng Tô Tiểu Tô, thôi đã tri thức Tô muốn đi thì để cô ấy đi. Trưởng thôn gọi người bên cạnh: “Nhị Trụ mau đi chuẩn bị xe bò đưa tri thức Tô đến bệnh viện và công an thị trấn.”
Còn phải để vợ cậu ta đi cùng nếu ở bệnh viện thực sự có chuyện gì cũng có người giúp đỡ, trưởng thông thầm nghĩ hoàn toàn không nghi ngờ Tô Tiểu Tô đang giả bệnh.
“Vâng ạ chú.” Nhị Trụ nói xong định đi.
Quả phụ Hà đang ngồi trên đất thấy sắp thật sự có chuyện lập tức hoảng la to: “Đứng lại đừng đi.”
Tô Tiểu Tô và Lâm Vũ hoàn toàn không để ý đến bà ta.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT