Quý Tửu bị một mùi thơm thức ăn quyến rũ đánh thức, cậu mơ màng mở mắt liền nhìn thấy trên bàn trước mặt bày đầy đồ ăn.
“Đến giờ ăn cơm rồi sao ạ?”
Tư Ân Viễn siết chặt cây bút nhìn sang, nhàn nhạt gật đầu: “Ừm, vừa mới có người mang tới.”
Quý Tửu hoàn toàn tỉnh táo, cậu vuốt mái tóc đen rối bù vì ngủ: “Không phải ở căng tin ạ?”
Tư Ân Viễn nhớ lại nội dung cuộc nói chuyện với Lê Triều, làm thế nào để bắp cải nhỏ nhà mình nuôi không bị mấy con heo không đâu vào đâu ủi mất.
Đầu tiên cần phải nâng cao tầm mắt của bắp cải nhỏ, để bắp cải nhỏ không bị mua chuộc bởi chút ân huệ nhỏ nhặt.
Tư Ân Viễn đặt bút xuống: “Căng tin không ngon.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT