“Không thể nào… nó chưa bao giờ làm hại người.” Trần Khả lùi lại một bước, những dây leo kia tranh nhau đỡ lấy cơ thể anh ta, thân mật cọ tới cọ lui.
Lại như thể muốn lưu lại chút mùi hương trên người anh ta, tuyên thệ chủ quyền của mình.
Tất cả mọi hành động đều thuận theo bản năng.
Thông Tuyền Thảo lại một lần nữa tỏa ra mùi hương. Khác với những mùi hương mê hoặc khiến người ta rơi vào trạng thái mơ màng như ở trong sương mù, mùi hương lần này đơn thuần mang theo thành phần vui vẻ và xoa dịu cơ thể người, tương tự như làm tê liệt sự mệt mỏi trong cơ thể nhưng lại không gây nghiện.
Nó đang lấy lòng Trần Khả, hoặc cũng có thể chỉ đơn thuần là an ủi, giống như mỗi lần trước đây khi anh ta không vui, một mình đến phòng thí nghiệm nói chuyện đối mặt với nó.
Người thường ngày sẽ đỏ mặt khi cố gắng chạm vào nó qua lớp kính cách ly, lần này lại cắn chặt môi dưới không nói một lời, đôi mắt dịu dàng kia cũng không chịu quay đầu lại nhìn nó nữa.
Thông Tuyền Thảo không hiểu, nó lại khẽ lay động những dây leo đang nắm lấy xương cốt kia.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT