Quý Tửu chớp mắt: “Thằng bé hình như không muốn tự mình đi theo chúng ta.”
Tiểu Hướng quay đầu lại nhìn Quý Tửu, rồi lại quay đầu nhìn ông nội, gật gật đầu rồi kéo tay áo ông lão định kéo về phía Quý Tửu.
Có điều sức của cậu bé chẳng hơn mèo con là mấy, căn bản không kéo nổi người.
Há miệng lại không nói được thành lời, cậu bé chỉ có thể buồn bã nhìn ông lão rồi lại nhìn Quý Tửu.
Ông lão cúi đầu, vành mắt ươn ướt, đến khi ngẩng đầu lên lần nữa, vẻ mặt đã khôi phục sự kiên định: “Các người bắt buộc phải đảm bảo an toàn tính mạng cho Tiểu Hướng.”
Tư Ân Viễn không tỏ ý kiến mà nhướng mày, anh là một nhà đàm phán bẩm sinh, không cần lời nói cũng có thể gây áp lực cho đối phương.
Ông lão đối mặt với anh vài giây rồi chủ động nhượng bộ, thở dài nói: “Tôi biết hai vấn đề các người muốn hỏi nhất, chẳng qua là tại sao căn cứ bỏ hoang này lại lơ lửng trên không trung lúc có lúc không và nguyên nhân thực sự khiến căn cứ này bị hủy diệt. Chắc hẳn các người cũng đã nghĩ ra nguyên nhân của vấn đề thứ nhất rồi, chính là vì tôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play