Phượng Nhã Mộ Viên nằm ở trấn Phượng Nhã, dưới chân núi Nam Sơn, dựa lưng vào núi, phía trước là sông. Ngoại trừ lối vào phía bắc, ba mặt còn lại đều bị nước bao quanh, tạo thành từng ô mộ nhỏ như những khu đất riêng biệt.
Thời tiết hôm nay sáng sủa, người đến hóa vàng rất đông. Có người trông nghiêm trang, có người lại nhẹ nhàng thoải mái. Thỉnh thoảng, tiếng trò chuyện vang lên, có người hoài niệm, cũng có người cười nói không kiêng dè.
Trước kia, mỗi lần đến mộ viên, Tạ Thư Vân chỉ như hoàn thành một nhiệm vụ. Bởi trong lòng nàng, ông nội chỉ là một khái niệm mơ hồ. Nàng chỉ đi theo anh họ đến đó, nếu bận bịu quá thì lần thăm ấy cũng dễ dàng bị bỏ qua.
Nhưng từ sau khi bà nội mất, nơi này với nàng đã khác.
Nơi này là nỗi đau, cũng là nơi chất chứa nỗi nhớ.
Không lâu sau khi bà nội mất, Tạ Thư Vân từng trong cơn mỏi mệt và đau buồn không cách nào giãi bày, một mình đến mộ viên khóc rất lớn một trận.
Nhưng khóc xong lại thấy hối hận. Cảm thấy mình sống không ra gì lại còn đến đây kể lể, e rằng bà dưới suối vàng cũng chẳng yên lòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT