“Ta đi tìm chỗ ở trước, mai quay lại đây sau.”
La lão nhị ngơ ngác hỏi: “Nương, người chẳng phải nói không cho tụi con mở quầy à? Vậy con tới cũng đâu làm được gì.”
Thẩm Phái Lâm liếc hắn một cái: “Cái đầu óc này… Mở quầy thì phải chứng minh năng lực, chứ đi dạo hội chợ thì ai cũng được. Mình là người, sao không được đi? Đã tới rồi thì phải đi cho biết, không lẽ tới rồi lại về tay không?”
La lão nhị gật đầu cái rụp: “Cũng phải, tới rồi thì cũng nên tranh thủ mở mang tầm mắt.”
Thẩm Phái Lâm thầm nghĩ lão nhị đúng là đầu óc trống rỗng, cả cái La gia này chỉ sợ có mỗi La Văn Tuấn là đầu óc lanh lẹ.
Hai người tìm được một nhà khách, tốn một phen công phu mới ổn định chỗ ở.
Thẩm Phái Lâm còn bận nghĩ chuyện ngày mai, không có tâm tư ra ngoài đi dạo. Còn lão nhị thì cứ lảng vảng nhìn nàng, như con chuột nhắt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT