Nếu cô được học, cô có thể thi cấp ba, vào đại học. Nếu không đậu đại học thì còn có trường trung cấp. Ra trường sẽ có việc làm, có thể tự nuôi bản thân, thậm chí nuôi cả em trai và phụng dưỡng ba mẹ.
“Nhưng... muốn học thì phải có tiền. Muốn có tiền thì phải xin ba. Mẹ nói đúng... nếu con cứ học thì chẳng khác gì làm ba thêm khổ... Con không phải đứa con tốt.”
“A Tinh... chị nghĩ như vậy... có phải ích kỷ lắm không? Mẹ nói, mình không thể chỉ nghĩ cho bản thân, còn phải nghĩ cho người khác nữa...”
“Nương nói rất đúng, hắn là cha, chúng ta là tiểu hài tử, hắn chiếu cố chúng ta là chuyện nên làm.”
La Oánh Oánh dừng lại, nhìn về phía đệ đệ: “A Tinh?”
La Tinh đáy mắt thoáng qua một tia hận ý: “Tỷ, ta hận hắn. Hiện tại hắn phát đạt rồi thì không nghĩ tới mẹ và chúng ta nữa, trong lòng chỉ có vợ con bên ngoài. Hắn đúng là vong ân phụ nghĩa. May mà bà nội vẫn sẵn lòng quản chúng ta. Chúng ta nghe lời bà, chăm chỉ học hành, sau này thi đại học, đi làm nhà máy kiếm tiền. Đến lúc đó, chúng ta đưa tiền cho hắn, ném vào mặt hắn để hắn hối hận!”
“Ta nuôi hắn lúc về già là phải đạo.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT