Cả phòng lớn bé đều im bặt, bị khí thế của Thẩm Phái Lâm trấn áp. Nàng chờ một lúc lâu cũng không thấy ai phản ứng.
Kim Hồng Liên mặt đầy nghi hoặc, hôm nay vẫn luôn hôn mê nằm trên giường, còn chưa biết ngoài kia đã xảy ra chuyện gì.
Nghiêm Xảo Vân ôm một túi kẹo sữa, đôi mắt to mang theo vẻ sợ hãi nhìn về phía mẹ chồng. Trong lòng nàng đang lưỡng lự: lúc này có nên trầm trồ khen ngợi hay vỗ tay cổ vũ? Nàng sợ mình phản ứng không đủ lanh lợi, nếu lỡ nói sai khiến mẹ chồng mất vui thì hậu quả thật khó lường.
Hiện giờ người chính là chỗ dựa duy nhất của nàng, nàng nào dám đắc tội.
Lộc Tiểu Tuyết và mấy đứa trẻ xấp xỉ tuổi nhau, đứa nào cũng chỉ biết tròn mắt nhìn chằm chằm bà bà.
Thẩm Phái Lâm thở dài. Trong lòng không khỏi cảm thán: cái nhà này sao mà ngốc nghếch, chẳng ai cơ trí chút nào.
Không sao, không vội, chậm rãi dạy dỗ. Nàng không tin tính tình này lại u mê không cứu nổi.
Vẻ mặt Thẩm Phái Lâm dịu dàng, mỉm cười mở miệng:
“Đã nghe hiểu cả rồi chứ? Nếu chỗ nào chưa rõ thì cứ nói, ta sẽ giải thích cho rõ ràng.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT