Kim Hồng Liên ngẩng đôi mắt đẫm lệ mông lung lên, lại thấy xung quanh toàn là ánh mắt quan tâm.
Mũi nàng cay xè, nhào đến ôm chặt hai đứa con, rồi bất chợt bật khóc nức nở.
Nàng không kìm được mà nhớ đến cha mẹ đã mất, nhớ quãng thời gian phải nương nhờ khắp nơi, bị người ta ghét bỏ, ép buộc bản thân càng ngày càng phải biết điều, chịu đựng để sống. Lại nhớ đến những ngày mới gả vào nhà họ La, từng có một đoạn thời gian hạnh phúc với La Văn Tuấn, nhưng cuối cùng, những năm tháng chịu đựng và uất ức vẫn nhiều hơn cả.
Khóc một hồi, Kim Hồng Liên lại nhớ đến số tiền riêng mình giấu được, nhớ đến công việc mà mỗi ngày nàng vẫn có thể làm.
Nghĩ tới đó, nàng dần nín khóc, còn đưa tay an ủi hai đứa con đôi mắt sưng đỏ:
“Không sao đâu, hắn không lo thì mẹ lo. Mẹ vẫn có thể đi làm kiếm tiền, vẫn có thể nuôi các con lớn khôn, cho các con ăn học đàng hoàng. Về sau, các con nhất định sẽ vào đại học, có tiền đồ.”
La Oánh Oánh gật đầu thật mạnh:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play