Dị năng khôi phục đến mức độ nhất định, thính lực của Thẩm Phái Lâm đã vượt xa người thường. Dù La Văn Tuấn đã kéo Kim Hồng Liên đi khá xa, nàng vẫn nghe rõ mồn một cuộc tranh cãi giữa hai người.
Không lập tức ra mặt ngăn cản là vì Thẩm Phái Lâm nghĩ, nếu Kim Hồng Liên thật sự ngu ngốc đến hết thuốc chữa, thì dù nàng có khuyên một lần, cũng không thể khuyên cả đời.
Nàng không có kiên nhẫn làm thánh mẫu.
May thay, Kim Hồng Liên vẫn còn tỉnh táo. Thẩm Phái Lâm lại một lần nữa cảm thấy, quyết định để cô ra ngoài làm việc là đúng đắn.
Đứng trước cửa, nhìn dáng vẻ chật vật của La Văn Tuấn, mày Thẩm Phái Lâm chẳng buồn nhíu, mặt đầy vẻ không kiên nhẫn:
“Không phải nói đời này không bao giờ quay lại đây nữa sao? Sao giờ lại mò tới cửa? Ngươi không biết giữ chút mặt mũi à?”
La Văn Tuấn mặt mày sa sầm:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT