Chiêu Tài và Tới Phúc dạo này đều lớn lên không ít, ngày thường được nuôi tốt, hai con chó săn béo tốt khỏe mạnh.
Lúc này, Chiêu Tài một chân đạp lên trán con hồ ly trắng, Tới Phúc thì xoay quanh gâu gâu kêu. Hai con chó đều nhe răng nhếch miệng, ra dáng định cho “tiểu tặc” một bài học ra trò.
Hồ ly trắng phát ra tiếng kêu ô ô đáng thương, còn rơi hai giọt nước mắt, chật vật không kể xiết.
Thẩm Phái Lâm gọi một tiếng "Chiêu Tài", con chó nhỏ mới chịu rút chân, ngoan ngoãn quay về bên chủ.
"Giỏi lắm." Thẩm Phái Lâm không tiếc lời khen ngợi, còn sờ sờ lưng Chiêu Tài. Vừa thấy anh cả được khen, Tới Phúc cũng lạch bạch chạy tới, nghiêng đầu đòi vuốt ve.
Thẩm Phái Lâm bật cười, cũng sờ đầu Tới Phúc, rồi mới nhìn về phía con hồ ly nhỏ kia.
“Chẳng phải ta đã bảo ngươi đi xa một chút rồi sao? Sao còn quay lại nữa?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play