La Văn Minh cũng nghĩ như vậy, việc cấp bách lúc này là phòng bệnh.
Nhận được tin tức này, Thẩm Phái Lâm cũng nhẹ cả người. Nếu việc chăn nuôi tuyến này không đi được, dân làng đã nếm được vị ngọt của kiếm tiền tất nhiên sẽ không dừng lại, nhưng biết đâu sẽ nghĩ ra cách làm ăn khác.
Nàng tuyệt đối không muốn mình vất vả nhận thầu núi rừng, đến lúc quay đầu lại thì bãi cát bị đào, đỉnh núi bị phá, khiến thôn Trường Tuyền trở nên hỗn loạn.
Nghĩ vậy, Thẩm Phái Lâm liền thong thả đi dạo một vòng quanh thôn, dị năng từ cơ thể nàng tản ra, rơi xuống bãi sông, mặt đất, khiến lục bình mọc lên êm đềm.
Đàn vịt thả rong ở đó hí hửng kêu “cạc cạc”, từng con ăn uống vui vẻ.
Nhìn chúng nó hớn hở như thế, Thẩm Phái Lâm rất hài lòng, âm thầm nhủ: Ăn nhiều một chút mới tốt, có như vậy chúng mới có thể kháng bệnh.
Đi bộ một vòng, tiêu hao không ít dị năng, Thẩm Phái Lâm mới chậm rãi quay về nhà họ La.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT