“Nhị ca, nương thay đổi rồi, không còn là người từng yêu thương, cưng chiều ta như trước nữa.” La Văn Quyên giậm chân, trong lòng đầy căm hận.
La lão nhị thẳng thừng đáp: “Ta thấy nương thay đổi như vậy là tốt, ít nhất giờ bà biết ai trong nhà thật sự chịu khó làm việc, ai chỉ biết ăn bám.”
Sắc mặt La Văn Quyên sa sầm: “La Văn Hoa, ngươi đắc ý cái gì? Hôm nay nương đối tốt với ngươi, sau này cũng có thể trở mặt. Ngươi cứ chờ xem, tiền trong tay bà ấy nắm chặt như thế, chưa chắc đã cho ngươi đồng nào.”
Nếu là trước kia, nghe vậy La lão nhị chắc cũng sẽ bất an. Nhưng bây giờ khác rồi – giờ hắn là người có lương hẳn hoi, hơn nữa nương còn hứa sẽ giúp hắn dựng nhà mới.
La lão nhị khinh khỉnh nhìn muội muội: “Ngươi biết cái quái gì. Nương bây giờ mới là nhìn rõ mọi chuyện. Biết hai người các ngươi chẳng thể dựa vào, cả ngày chỉ mong bà chết sớm để chia tiền. Còn ta, ta thật lòng hiếu thuận, sau này ta sẽ chăm sóc bà tử tế.”
“Hừ, mau về đi, ta nhìn ngươi cũng chẳng phải thật lòng về thăm nương. Nếu thật lòng, ít nhất cũng mang cái gì tử tế mà ăn được, đằng này lại đem mấy cái bánh quy quá hạn đến lừa ai? Đến con Đại Hoàng nhà ta còn không thèm ăn.”
Lúc này, La lão nhị thấy mình quá ngầu, cuối cùng cũng có cơ hội mắng lại lão tam, cho nàng biết mình không phải dễ bắt nạt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT