Lúc nghe thấy lời nhắc nhở của Trần Sơn Hà, Vệ Lăng đang tiếp khách chợt liếc mắt nhìn về phía Hoàng Uyển Thanh.
Hoàng Uyển Thanh đang cúi đầu phụ giúp Tần Thanh Man lập tức giật mình, cô ấy ngẩng đầu, vẻ mặt vừa hoang mang lại hơi tức giận nói với Trần Sơn Hà: “Đồng chí Sơn Hà, đây rõ ràng là vu khống, nếu tôi có trang sức vàng thì đã giao nộp cho nhà nước từ lâu rồi. Dựa theo sự trung thành của trung thành của cha mẹ tôi với chủ tịch và sự dạy dỗ của bọn họ dành cho tôi, sao tôi có thể làm ra chuyện giấu trang sức vàng được chứ? Rõ ràng là bọn họ muốn vu oan, hãm hại nhà họ Hoàng chúng tôi mà!”
Bên ngoài Hoàng Uyển Thanh tỏ vẻ vô cùng giận dữ nhưng thực chất trong lòng cô ấy lại thấp thỏm.
Số trang sức vàng đó là của hồi môn bà ngoại Hoàng Uyển Thanh cho cô ấy, sau khi bà ngoại đưa chúng cho cô ấy không bao lâu đã qua đời. Đối với Hoàng Uyển Thanh, số trang sức đó là tình yêu của bà ngoại dành cho cô ấy, Hoàng Uyển Thanh sẽ không bao giờ vứt bỏ chúng.
Cũng may bình thường cô ấy sống khiêm tốn, ngay cả Cao Diệp Phương cô ấy cũng chưa từng nghe cô ấy kể về trang sức vàng.
Còn lý do tại sao Cao Diệp Phương lại biết trên người cô ấy có trang sức vàng thì Hoàng Uyển Thanh không rõ, nhưng chỉ cần cô ấy không thừa nhận thì sẽ không có ai tìm được.
Hoàng Uyển Thanh đã sống ở nhà họ Tần một thời gian, đồng thời cũng nhận được sự chỉ dẫn của Tần Thanh Man, cho nên sau khi biết chuyện trang sức vàng sẽ không bị lộ, cô ấy đã bình tĩnh lại, bởi vậy lúc đối mặt với Trần Sơn Hà mới không để lộ sơ hở.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play