Vẻ mặt của Vệ Lăng ngoại trừ lúc dịu dàng tươi cười với Tần Thanh Man và Sở Sở ra, đối với người khác, ngay cả khi đối mặt với mặt Vương Thừa Bình, vẻ mặt hắn cũng thờ ơ, cho nên từ lâu Hoàng Uyển Thanh đã quen với khuôn mặt lạnh lùng của Vệ Lăng.
Sự lạnh lùng này chỉ là sự thờ ơ, chứ không hẳn là vô cảm.
“Đi rửa tay đi, được ăn cơm ngay thôi.” Vệ Lăng liếc nhìn Hoàng Uyển Thanh, sau đó lại chuyển tầm mắt sang bếp lò.
Bữa trưa bọn họ ăn sủi cảo, tối nay Tần Thanh Man làm mì sợi.
Sợi mì cán bằng tay rất dai, trộn với gia vị và nước sốt thịt thì ngon tuyệt, Vệ Lăng đã gần hai tháng chưa ăn mì sợi, chỉ cần nhớ đến việc ăn các sản phẩm từ sữa và đồ chiên trong hai tháng liên tục, hắn lại nhớ mấy món vợ làm vô cùng.
Nói thẳng ra là, Tần Thanh Mạn có bưng cho hắn một bát nước, hắn cũng cảm thấy ngon.
Vệ Lăng xoay người chuẩn bị bỏ mì vào trong nồi, Hoàng Uyển Thanh vội vàng trở về phòng bỏ túi xuống, cởi áo khoác sau đó đi rửa tay.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT