Vệ Lăng vừa mới xác định quan hệ với Tần Thanh Man, thật ra cũng không muốn rời đi sớm như vậy, cuối cùng đồng ý cơm nước xong rồi mới đi.
Sở Sở nghe nói Vệ Lăng sắp đi, thấy rất buồn, nhân lúc Vệ Lăng đang nói chuyện với Tần Thanh Man, cậu cầm chút ngô với mấy cây củ cải trắng đi đút cho ngựa.
Nhà cậu không có cỏ khô, chỉ có thể dùng lương thực để đi nuôi ngựa. Nếu không ngựa đói là không đi được.
Cơm trưa Tần Thanh Man hấp bánh bao làm từ lương thực. Tuy màu sắc không được đẹp nhưng ăn ngon.
Phổi lợn ninh nhừ mấy tiếng ra được nước canh màu trắng sữa, mùi hương thơm ngát. Đây là lần đầu tiên Vệ Lăng ăn phổi lợn, cũng là món phổi lợn khó quên nhất trong đời.
Nhà ăn trong quân doanh trước kia của bọn hắn cũng hầm như phổi lợn nhưng với màu sắc và mùi hương kia, cho dù hắn có muốn ăn thịt như thế nào thì cũng không ăn nổi, cuối cùng phải chia phần của mình cho các chiến hữu.
“A Lăng, em làm mấy cái lạp xưởng, lát nữa là chín rồi, anh mang về đi, khi nào muốn ăn thì cứ làm nóng lên là được.”
Tần Thanh Mạn nghĩ đến trong sân có nhiều thịt lợn như vậy đều là nhờ Vệ Lăng nên cũng không định ăn mảnh. Cô đưa một ít lạp xưởng đã làm xong cho Vệ Lăng mang về quân doanh. Thứ này đơn giản dễ ăn lại không dễ hỏng.
Vệ Lăng chỉ do dự một giây liền đồng ý.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT