Vạn Lương cũng cảm thấy chột dạ, tim đập như trống bỏi nhìn Tần Thanh Man, anh ta là anh họ của Tần Thanh Man, có tiếp xúc với Tần Thanh Man mấy lần, hiểu rõ tính cách và điệu bộ của Tần Thanh Man, điều anh ta kiêng kị nhất chính là chỗ dựa sau lưng cô.
Tần Thanh Man còn chưa làm cán bộ công xã anh ta đã chẳng dám đụng đến, chứ đừng nói là lúc này.
Vạn Lương nghĩ đến đó thì muốn bỏ chạy.
Nhưng chân anh ta lại mềm nhũn không thể bước đi nổi, đồng thời anh ta cũng không cam chịu cứ bỏ chạy như vậy, anh ta phải nhìn rõ chuyện này sẽ phát triển đến bước nào, như thế mới là điều có lợi nhất cho bản thân anh ta, suy nghĩ kỹ càng một hồi, tầm mắt của anh ta không dám rời khỏi người Tần Thanh Man.
Vạn Lương phải xem xem Tần Thanh Man muốn làm gì.
Nếu nói Tần Thanh Man nhạy cảm với ánh mắt của người khác thì cũng đúng, mà nói không thì cũng không sai, nhưng nếu như ánh mắt nhìn về phía cô không giống với ánh mắt của những người xung quanh, cô sẽ cảm nhận được, cho nên ngay lúc đó cô đã cảm thấy có một ánh mắt khác thường đang nhìn mình.
Thuận theo ánh mắt đó, cô nhìn lại, sau đó nhìn thấy Vạn Lương trong đám người.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT