“Em… Em cũng có thể sao?” Hoàng Uyển Thanh có hơi không chắc chắn, khi nói lời này, trong đầu cô ấy hiện lên một bóng dáng mơ hồ, bóng dáng ấy thật sự rất mơ hồ, cô ấy dường như sắp quên mất dáng vẻ của đối phương rồi.
Tần Thanh Man có thể nhìn ra Hoàng Uyển Thanh đang thất thần.
“Uyển Thanh, chị cảm thấy chuyện tình cảm không nên cố chấp, cố chấp không phải là tình yêu, đó là trói buộc, chị không bàn luận đến mối quan hệ giữa em và người trong lòng kia, chị chỉ muốn nói, gia đình em chưa bao giờ chuyển đi, nếu đối phương có tình cảm, chắc chắn anh ta sẽ liên lạc cho em, nhất định có thể liên lạc được với em.”
“Anh ấy…” Hoàng Uyển Thanh mở miệng muốn giải thích cho Tề Vệ Anh.
Tần Thanh Man không muốn nghe những lời giải thích của cô ấy, cô nói rõ: “Uyển Thanh, em không phải anh ta, em không cần phải giải thích cho anh ta, cũng không nên nói những câu như cha mẹ em ngăn cản các em qua lại với nhau, một người đàn ông khi thật sự yêu một cô gái, anh ta sẽ biết vượt qua sự ngăn cách chứ không phải là bặt vô âm tín một thời gian dài như vậy.”
Nói đến đây, cô thẳng thắng nói thêm một câu: “Việc bặt vô âm tín cũng không thật sự đại diện cho thái độ của anh ta, chỉ là anh ta không quan tâm, ít nhất là không quan tâm em ở đây.”
Tần Thanh Man nói xong câu đó thì vỗ vai Hoàng Uyển Thanh, rồi xuống hầm lấy bắp cải trắng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT