Cao Diệp Phương không đến gây phiền phức cho Hoàng Uyển Thanh, thế nên trong nửa tháng này Hoàng Uyển Thanh và Tần Thanh Man sống khá thoải mái, Hoàng Uyển Thanh cũng quen với việc mỗi ngày phải dậy sớm hơn hai tiếng, đến nông trường đi làm sớm hơn nửa tiếng.
Buổi chiều sau khi tan làm lại ngồi chung xe trượt tuyết trở về đồn Kháo Sơn với đoàn người Trịnh An Quốc.
Ngày qua ngày, cuộc sống của cô ấy trải qua khá thoải mái, duy có một điều khiến cô ấy không an tâm chính là cô ấy vẫn không có tin tức gì về Tề Vệ Anh.
Hôm nay, Hoàng Uyển Thanh vừa về nhà đã thấy trong nhà tràn ngập bầu không khí vui vẻ, trong lòng cô ấy lập tức đoán không biết có phải hôm nay Vệ Lăng về nhà không, bởi vì lúc Vệ Lăng ở nhà thì bầu không khí trong nhà chính là như vậy.
“Ôi trời, Thanh Man, có phải là anh Vệ đã về không? Nhìn xem chị vui chưa kìa, em đoán nhất định là vậy rồi.” Đặt túi xuống, Hoàng Uyển Thanh rửa tay xong thì nhiều chuyện đi theo sát bên người Tần Thanh Man thì thầm hỏi, cô ấy phải nói nhỏ như vậy không phải là để đề phòng Vệ Lăng, mà là Sở Sở.
Dù sao Sở Sở vẫn nhỏ nhỏ, có một vài chủ đề không thích hợp để cậu nghe thấy.
Vả lại, Vệ Lăng có trở về hay không thì nhìn vào sân là biết, trong sân có chiếc xe đậu thì là Vệ Lăng đã về, không có thì là hắn không về.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play