Trịnh Mỹ Cầm biết rõ tính cách của chồng mình, cũng không nói đùa, mà chỉ vào chiếc giỏ liễu thật lớn đang đặt ở trên ghế phụ, rồi nói với Tần Thanh Man: “Thanh Man, đây là rau củ chị tận dụng nhà kính của nông trường mà trồng ra, em mang về làm thêm vài món để ăn Tết, cũng coi như là một chút tấm lòng của chị.”
“Như vậy thì tốt quá, cảm ơn chị Mỹ Cầm nha.”
Tần Thanh Man nhìn thoáng qua chỗ rau xanh non mơn mởn ở trong giỏ liễu, rau củ có màu xanh lục quả thực rất hiếm có, nếu như Trịnh Mỹ Cầm tặng thịt cho cô thì còn có khả năng cô sẽ từ chối một chút, nhưng đồ được tặng là rau xanh, vậy thì cô không cần phải khách sáo mà nhận ngay.
“Cảm ơn cái gì mà cảm ơn, khách sáo quá rồi đấy.”
Trịnh Mỹ Cầm cười hờn với Tần Thanh Man.
"Được rồi, chị Mỹ Cầm, vậy thì em cũng không khách sáo với chị nữa, quà này của chị em xin nhận, còn nhận một cách vô cùng vui sướng nữa chứ." Tần Thanh Man ngồi ở vị trí phó lái vẫy tay với Trịnh Mỹ Cầm.
Xe kéo đã được nổ máy một lúc, cho nên lúc nào cũng có thể bắt đầu xuất phát ngay.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play