Hoàng Hưng Nghiệp cũng nói tiếp một câu: “Đợt gạo nếp này vốn định làm bánh ú, kết quả tôi với mấy người khác trong nhà ăn đều không biết làm, nên cứ để như vậy, không ngờ hiện giờ còn có thể làm thành món ngon mới.”
“Quả thực rất ngon, tôi tán thành sau này nhà ăn thường xuyên làm loại thức ăn này.”
Ủy viên chính trị Trương cũng rất yêu thích dồi nướng cháy thơm.
Một điều quan trọng nhất, nếu nhà ăn thường xuyên làm, bọn họ cũng có thể thường xuyên ăn ngon.
Hơn nữa nghe nói món này làm rất đơn giản, căn bản không cần bỏ thêm nhiều gia vị, ngay cả muối cũng không bỏ, bản thân huyết heo đã mang vị hơi mặn rồi.
Cứ như vậy, thật sự không sợ ăn phải thức ăn lão Hoàng vô tình bỏ nhầm gia vị.
“Trở về tôi sẽ phê giấy cho Vệ Lăng.” Vương Thừa Bình và Ủy viên chính trị Trương suy nghĩ giống nhau.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT