Chu Thao bị dọa đến run rẩy lẩy bẩy, nhưng hoàn toàn không biết lời nói của mình có vấn đề ở chỗ nào, cẩn thận từng li từng tí nói: "Đại…..Đại ca?" Cậu ta vẫn luôn cảm thấy ánh mắt Triệu Thiên Thành về phía cậu ta có chút âm trầm không được tốt đẹp cho lắm.
“Tôi nghĩ đã.”
Triệu Thiên Thành quay đầu nhìn về Hoàng Uyển Thanh và Tần Thanh Man ở phía xa xa.
Hoàng Uyển Thanh mặc dù không quen biết Trịnh Mỹ Cầm, nhưng lại quen biết Tần Thanh Man, nhìn thấy người đương nhiên sẽ hồ hởi chạy tới, nhưng còn chưa tới gần chỗ Tần Thanh Man, cô ấy đã đỏ bừng cả khuôn mặt đứng sững lại tại chỗ, có chút xấu hổ, lại vừa có chút ngượng ngùng nói: “Thanh Man, trên người tôi bẩn.”
Trên người cô ấy không chỉ mỗi bẩn thôi đâu, mà còn có mùi lạ.
Bò ở nông trường không ít, mỗi ngày đều ở trong chuồng bò quét dọn suốt cả ngày, thời gian cả một ngày đều ở trong chuồng bò, cho dù trời lạnh đi chăng nữa, nhưng cái mùi kia đúng thực là không hề dễ ngửi.
Lúc mới đầu Hoàng Uyển Thanh cũng sắp bị mùi ám trên người mình hun cho choáng váng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT