Vạn Lâm không biết Hứa Liên Hoa đang khó chịu, lòng bàn chân cô ta sắp đi phồng rồi, cũng rất bất mãn, dứt khoát phát cáu: “Mẹ, con cũng đã nói con không đến, mọi người cứ kéo con đến, bây giờ lại chê con đi chậm chạp, con muốn đi chậm như thế sao, nếu có xe đã đến lâu rồi.”
Hứa Liên Hoa cũng tức giận: “Nếu có xe còn cần phải đi bộ à, đây không phải không có xe sao!”
“Vậy con không đi nữa, mọi người tự đi đi, con vừa không có lỗi với Tần Thanh Man, vừa chưa từng lấy chút lợi gì từ cô ta, dựa vào cái gì chỗ tốt mọi người chiếm, đắc tội người khác lại cần con ra mặt đi xin lỗi, con không đi.”
Vạn Lâm được nuông chiều hơn một năm rồi, cáu kỉnh là sở trường, thấy Hứa Liên Hoa không chỉ không dỗ dành chân mình sắp nổi mụn nước, còn phải chịu sỉ nhục, cô ta lập tức ném bịch kẹo đang xách trong tay xuống đất, xoay người đi.
“Bà cô của tôi ơi, con, cái đứa mắc bệnh dịch này.”
Hứa Liên Hoa tức giận nhìn kẹo bị Vạn Lâm ném xuống đất, nhanh chóng đi qua nhặt kẹo lên.
May mắn kẹo gói bằng giấy dầu, không vỡ, cũng không rơi vãi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT