Sở Sở cũng làm theo chị khom lưng cúi đầu với mọi người.
“Con bé Thanh Man này, khách sáo quá rồi, cùng là người một đồn với nhau cả, đừng nói những lời khách sáo nữa. Mau trở về đi, trời lạnh, cháu và Sở Sở đều phải tự chăm sóc bản thân mình cho tốt đấy.”
“Về đi, cô bé Thanh Man, cháu cùng với Sở Sở mau trở về đi.”
Nhóm người tiếp nhận lời cảm ơn của Tần Thanh Man, dần dần giải tán.
"Thanh Man à, cháu mau dẫn Sở Sở về đi, đừng suy nghĩ nhiều, chuyện đã kết thúc rồi thì cứ để nó kết thúc đi, nếu thực sự có chuyện gì chú cùng với chú Tiền của cháu sẽ gánh vác." Trịnh An Quốc trông thấy đám người đã giải tán, cũng mau chóng để Tần Thanh Man đưa Sở Sở về nhà
Thậm chí còn nhìn thím Quế Anh một chút, có mấy lời một người đàn ông như ông ấy không tiện nói với Tần Thanh Man lắm, ông ấy muốn để thím Quế Anh nhắc nhở.
Thím Quế Anh cũng nhanh trí, nhìn là hiểu ý của Trịnh An Quốc, đến gần Tần Thanh Man, vô cùng nhỏ giọng nhắc nhở một câu: “ Thanh Man à, Sở Sở còn nhỏ tuổi, hôm nay tận mắt trông thấy người chết, buổi tối cháu phải tỉnh táo chút, nếu đứa nhỏ khóc nháo, thì cứ dùng rượu mạnh lau tay chân cho đứa nhỏ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play