“Vệ Dân, Vệ Dân của mẹ ơi.”
Ngũ Xuân Hạ bổ nhào tới bên trên túi đựng xác gào khóc ầm ĩ, khóc đến đau xót cõi lòng.
Bao nhiêu người đứng ở đó đều trầm mặc nhìn, mặc dù Ngũ Xuân Hạ khóc với cảm xúc thực sự, nhưng lại không có bất kỳ người nào sinh ra cảm giác đồng cảm.
Bởi vì tất cả mọi người đều biết Ngô Vệ Dân có chết cũng chưa hết tội.
Anh ta đáng chết.
Sẽ không có ai đi đồng tình với một người đáng chết cả.
Theo tiếng khóc của Ngũ Xuân Hạ, cũng lục tục xuất hiện thêm vài tiếng khóc nữa, những người bật khóc này là người của nhà họ Ngô. Lúc này bọn họ khóc lóc không phải là bởi vì Ngô Vệ Dân đã chết kia, mà là khóc cho số phận sắp tới của chính mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT