Vạn Lương phát hiện ra được hai chị em Tần Thanh Man không có ý tốt, lập tức hiểu nhà họ ôm đùi không thành công rồi. Không chỉ không ôm được đùi mà thậm chí hôm nay nhà bọn họ có thể còn phải chảy nhiều máu nữa kìa, nếu không thì Tần Thanh Man chắc chắn không thể từ bỏ ý đồ.
“Thanh Man, chuyện đó, lúc trước chuyển nhà gấp quá, đồn Kháo Sơn lại cách nhà cậu mợ khá xa nên quên mất không nói với các cháu một tiếng. Các cháu đừng trách cậu cháu, muốn trách thì trách mợ đây này, là do mợ không sắp xếp tốt.” Hứa Liên Hoa cũng phát hiện ra tình hình không ổn, vội vàng giải thích.
Bà ta họ Hứa, cho dù là mợ của Tần Thanh Man nhưng vẫn là người khác họ. Người khác họ không cùng chung huyết thống nếu có lòng thì vẫn có thể giải thích qua được.
Tần Thanh Man vất vả lắm mới khiến cho mọi người nhìn rõ ra được quan hệ thực sự giữa nhà cô với người nhà họ Vạn, sao có thể dễ dàng để Hứa Liên Hoa phá hỏng được. Cô nắm chặt tay Hứa Liên Hoa, vẻ mặt chân thành.
“Mợ, mợ nói gì vậy chứ, chúng cháu không trách cậu mợ đâu, chúng cháu chỉ nghĩ là mọi người bận quá nên quên mất thôi. Mợ nhìn xem, vừa đến sinh nhật cậu là cháu tới thăm hỏi, nếu thực sự tức giận thì chúng cháu đã không nhận mọi người rồi. Dù sao thì đến ngày giỗ của mẹ cậu cũng không tới, chúng cháu cho dù có không nhận mọi người thì cũng chẳng có ai nói được gì chúng cháu. Dù sao cũng là họ hàng thân thích khác họ.”
Tần Thanh Man nói rất hay, bận quá nên quên, quên một ngày hai ngày còn hợp lý, có thể tha thứ được nhưng mà quên này là quên sạch luôn chẳng nhớ gì, nói không phải cố ý thì chẳng ai tin.
Lần này, tất cả mọi người ở hiện trường xem như đã rõ ân oán giữa nhà họ vạn với nhà Tần Thanh Man.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play