Ba chữ "đồn Kháo Sơn" đối với người sinh sống ở mảnh đất này mà nói vốn dĩ là một sự bảo đảm, và đây cũng là lý do Tần Thanh Man dám đánh Ngô Vệ Dân.
"Lão Bao, tên nhóc con Ngô Vệ Dân dám đẩy thương mẹ chúng ta, mẹ chúng ta bị thương đến mức không đứng dậy nổi." Trịnh Mỹ Cầm không sợ Ngô Vệ Dân, vừa trông thấy chồng mình đã tới, lập tức cáo trạng ngay.
Thương thế cũng chọn cái nặng nhất để nói.
“Không… không phải do tôi đẩy, là cô ta, cô ta đẩy…”
Ngô Vệ Dân vẫn còn chờ các công nhân bắt Tần Thanh Man lại, kết quả không chỉ không có ai ra tay hỗ trợ, mà Trịnh Mỹ Cầm còn một mực khẳng định rằng anh ta là người đẩy người. Nhìn Bao Thắng Lợi cái máy kéo xình xịch xình xịch chạy tới, cho dù anh ta là người đẩy người cũng không dám thừa nhận, vội vàng đẩy tội lên người Tần Thanh Man lần nữa.
Tầm mắt của Trịnh Mỹ Cầm nhìn theo hướng ngón tay của Ngô Vệ Dân và nhìn thấy Tần Thanh Man bày ra vẻ mặt bình tĩnh.
Sau đó quay đầu khinh bỉ phỉ nhổ Ngô Vệ Dân: “Tên ranh con nhà cậu cho dù muốn đùn đẩy trách nhiệm thì có thể tìm một người đáng tin hơn không, cậu nói Tần Thanh Man của nhà họ Tần đẩy mẹ tôi, đây không phải là một chuyện vô cùng nực cười sao, chúng tôi là người trong cùng một đồn, cô ấy sao có để đẩy mẹ tôi được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT