Tần Thanh Man mạnh mẽ đánh người một trận tức giận cũng đã trút ra được, mồ hôi cũng toát ra, vứt cái gậy trong tay xuống rồi trực tiếp ôm Sở Sở vào lòng. Sau đó cô lạnh nhạt nhìn Ngô Viễn Minh, không hề cho một chút mặt mũi nào: “Đúng vậy, đánh người là phạm pháp đó.”
Ngô Viễn Minh lập tức nắm lấy chỗ sơ hở trong lời nói của Tần Thanh Man: “Cô vi phạm pháp luật rồi, chúng tôi giúp đỡ đồng chí công an bắt cô về quy án thì có chỗ nào không đúng chứ.”
Đắc ý nói xong câu này, ông ta nhìn về phía quần chúng vây xem xung quanh.
Những người này toàn bộ đều là người trong nông trường của ông ta, một quản lý nông trường như ông ta thế mà lại không chỉ huy được đám người này.
Thật sự làm phản mà, đợi sau khi mọi chuyện hôm nay kết thúc, xem ông ta sắp xếp cho những người này làm việc như thế nào.
"Các người…" Ngô Viễn Minh dự tính cho những nhân viên trong nông trường này một cơ hội cuối cùng.
"Từ từ đã, việc tôi đánh người là có nguyên nhân, dựa trên pháp luật mà nói là phòng vệ chính đáng, là chuyện hợp tình hợp pháp. Xin hỏi, ông có thẩm quyền gì để bắt người? Còn nữa, nếu nói đánh người là phạm pháp, vậy có phải nên bắt cái tên đầu sỏ gây tội này lại không?" Một chân Tần Thanh Man đá về phía Ngô Vệ Dân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT