Ngô Viễn Minh không nghĩ tới có người dám đánh con mình như vậy, con trai cho dù có không ra gì thì cũng là con của Ngô Viễn Minh ông ta, Ngô Viễn Minh này tốt xấu gì cũng là quản lý nông trường Hồng Kỳ, đánh người không nhìn mặt sư thì cũng phải nể mặt Phật chứ.
Vừa sốt ruột, Ngô Viễn Minh suýt chút nữa thì trượt chân ngã, vẫn là Lưu Hoà Xương nắm bắt thời cơ nhanh chóng vươn tay đỡ lấy.
Nếu không Ngô Viễn Minh ngã phát này, chắc chắn sẽ ngã nguy hiểm đến tính mạng.
"Dừng tay, dừng tay lại, các người đều mù hết sao, nhìn người khác đứng ở cổng nông trường của chúng ta hành hung mà cũng không biết ngăn cản lại, có phải trong mắt không có pháp luật không." Lưu Hoà Xương đang đỡ Ngô Viễn Minh còn rất biết giở giọng quan liêu.
Gào lên với nhóm người đang vây xem xung quanh.
Nhóm người vây xem: Con mẹ nó, cái này cũng bị giận chó đánh mèo, bọn họ đều đang hận không thể tự mình tiến lên giúp đỡ người đánh đánh người đây này!
"Để tôi xem hôm nay ai dám ngăn cản tôi, trước mặt mọi người hành hung hại đến tính mạng người khác ai dám che chở thì người đó chính là đồng loã, tôi lập tức báo công an bắt người đó lại." Tần Thanh Man lại ác liệt vung tay đánh Ngô Vệ Dân một gậy mới giương gậy lên phẫn nộ trừng mắt với đám người.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT