Nữ đồng chí đi cùng tên là Điền Thu Vân, là một nữ binh y tế có tính cách hào sảng hoạt bát. Thấy Hoàng Uyển Thanh bị Đỗ Hoành Nghị dọa, nhanh chóng nhỏ giọng an ủi Hoàng Uyển Thanh, “Đồng chí Hoàng, cô đừng nghe đồng chí Đỗ Hoành Nghị dọa, thời gian ngắn như vậy nước mắt chưa đến mức đóng băng không tan được đâu.”
“Ừm, tôi biết mà.” Hoàng Uyển Thanh gật đầu, lại bổ sung thêm một câu, “Tôi biết sống ở đây cần phải bảo vệ bản thân như thế nào, nhưng vẫn cảm ơn đồng chí Đỗ đã nhắc nhở, anh ấy có ý tốt.”
Độ Hoành Nghị vốn cho rằng Hoàng Uyển Thanh sẽ khóc nhè, hoặc là tỏ thái độ cho mình thấy, không cô ấy lại nghĩ rõ ràng như vậy.
Cũng bởi vậy mà làm anh ấy cảm thấy xấu hổ vì đã trêu ghẹo con gái nhà người ta, thế là anh ấy dứt khoát thành thật lái xe.
Trên xe, Điền Thu Vân có trách nhiệm khuấy động bầu không khí, làm cho bầu không khí bớt lạnh lẽo, đồng thời làm Hoàng Thanh Uyên vơi bớt đi sợ hãi, không nỡ rời khỏi nhà Tần Thanh Man.
Nhà họ Tần, Tần Thanh Man đưa mắt nhìn xe jeep đi xa mới vào nhà cũng Vệ Lăng và Sở Sở.
Sở Sở vào nhà là ngay lập tức đi cắt củ cải trắng cho hai con ngỗng lớn ăn. Đường ruột của ngỗng ngắn, tiêu hóa nhanh nên rất mau đói, cần phải bổ sung thức ăn bất cứ lúc nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT