Vương Thừa Bình ngồi xổm xuống, tầm mắt ngang bằng với Sở Sở, vẻ mặt nghiêm túc chân thành nói: “Anh rể của cháu làm sai nên phải đá.” Đây cũng là gián tiếp bảo vệ Vệ Lăng.
“À.” Sở Sở cái hiểu cái không gật nhẹ đầu.
Tuy vậy nhưng cậu vẫn không biết Vệ Lăng đã làm sai chuyện gì.
Có Sở Sở ngắt lời, tâm trạng của Vương Thừa Bình khi nhìn Hoàng Uyển Thanh cũng bình tĩnh hơn rất nhiều. Đầu tiên ông ấy quan tâm hỏi han chuyện nguy hiểm Hoàng Uyển Thanh gặp phải ở nhà ga, sau đó mới trịnh trọng giới thiệu với Hoàng Uyển Thanh, “Đồng chí Hoàng Uyển Thanh, cậu ấy là Vệ Lăng, là đối tượng xem mắt của cô.”
Vương Thừa Bình đã nghĩ thông suốt rồi, chuyện này không có gì mà phải giấu giếm cả, đây cũng là thành ý muốn giải quyết vấn đề.
Vốn dĩ Hoàng Uyển Thanh được Tần Thanh Man trấn an và đi cùng đã vô cùng an tâm rồi, kết quả Vương Thừa Bình lại nói một câu như vậy làm cô ấy sợ tới mức mặt mũi trắng bệch cả đi, hoảng sợ nhìn Vệ Lăng đang lắc lắc tay, luôn miệng phủ nhận: “Không không không, anh ấy không phải đối tượng xem mắt của cháu, cháu không có đối tượng xem mắt.”
Câu này đã dọa sợ Vương Thừa Bình và Vệ Lăng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play