Viên Hướng Dương thậm chí còn mang theo một chút khát khao, “Lão Vệ, đồn Kháo Sơn rất tốt, phong cảnh đẹp, người dân cũng thành thật chất phác, một điểm quan trọng hơn nữa là người quản lý của bọn họ khá tốt, kiểm soát nghiêm ngặt, không có chuyện lung tung rối loạn gì xảy ra cả, nếu không phải cha mẹ không nỡ xa quê thì tôi cũng muốn để bọn họ chuyển đến đồn Kháo Sơn, ở gần tôi, cũng tiện cho tôi chăm sóc bọn họ.”
“Đúng vậy, cả đại đội Hồng Kỳ thì đồn Kháo Sơn là nơi có dân phong tốt nhất.”
Đỗ Hoành Nghị tán thành với lời của Viên Hướng Dương.
Tả Cao Bằng cũng như có điều suy nghĩ, “Lão Vệ này, đầu xuân sang năm chúng tôi tới giúp cậu dựng nhà, lúc cậu dựng nhà nhớ giữ lại cho tôi một chỗ ở xung quanh nhá, đợi sau này tôi kết hôn rồi cũng dựng một cái ở bên cạnh nhà cậu, mọi người ở cùng cũng tiện quan tâm lẫn nhau hơn.”
Vừa nghe thấy Tả Cao Bằng nói như vậy, không chỉ có Vệ Lăng nhìn anh ấy, mà đến cả Đỗ Hoành Nghị và Viên Hướng Dương cũng nhìn chằm chằm vào Tả Cao Bằng.
Vệ Lăng là trong lòng có phỏng đoán, hai người còn lại là vừa kinh ngạc vừa khiếp sợ.
Đỗ Hoành Nghị trực tiếp hỏi ra, “Lão Tả, cậu không muốn điều chuyển trở về sao?” Bốn người bọn họ mặc dù thân đều ở ngoài biên cương, nhưng tới đây do nhiều loại nguyên nhân khác nhau, quê nhà cũng cách xa, vốn dĩ đều có ước mơ được trở về.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play