"Đúng vậy, chính là như thế, tôi cũng không nghĩ tới một đứa nhỏ ba tuổi lại có thể vì một viên kẹo mà nói dối." Người đích thân trải qua sự việc như Hoàng Uyển Thanh là có quyền lên tiếng nhất, ngay lập tức tán thành lời Tần Thanh Man nói.
Tần Thanh Man vỗ vỗ bờ vai run run của Hoàng Uyển Thanh, nói tiếp: “Gặp phải loại chuyện như này không cần thiết phải cùng đối phương tranh luận, bởi vì bất kể cô tranh luận cái gì họ cũng đều có cách nói để chặn họng cô, cách thức chính xác nhất là làm ầm ĩ mọi chuyện lên.”
“Làm ầm ĩ lên?”
Trịnh Tuyết Tùng cùng Hoàng Uyển Thanh trăm miệng một lời hỏi.
"Đúng vậy, làm ầm ĩ lên, là cái kiểu làm ầm ĩ đến mức bắt buộc phải có công an ra mặt mới có thể giải quyết được vấn đề, chỉ cần công an có mặt ở hiện trường, người xấu không có chỗ che giấu, cho dù có nhiều mánh lới hơn nữa thì trước mặt công an cũng vô dụng thôi, giả không thể nào thành thật được." Đây chính là biện pháp hữu hiệu nhất được đời sau thống kê ra.
Hoàng Uyển Thanh rất thông minh, nghĩ nghĩ, rồi nói: “Ý của Thanh Man chính là cùng người xấu náo loạn không có tác dụng, phải kéo cả quần chúng vây xem vào cùng, càng nhiều người tham gia thì sẽ càng an toàn.”
"Đúng vậy, đem chuyện của một người biến thành chuyện của cả đám, dính dáng đến quan hệ lợi ích, ai dám kéo người đi thì chính là chột dạ, sẽ bị đánh." Tần Thanh Man tán thưởng nhìn Tần Thanh Man một cái.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play