Mãi cho đến giữa trưa ngày hôm sau, Tô Nguyên mới tỉnh lại.
“Em tỉnh rồi à?” Thẩm Thụy mỉm cười nhìn người bên cạnh.
Tô Nguyên nhẹ nhàng cử động, chỉ cảm thấy đau nhức khắp người, giống như vận động quá sức do phải leo núi quá lâu, ngay cả xoay người cũng không làm được.
“Em…” Mới nói được một chữ, cậu đã bị chính giọng nói khàn khàn của mình dọa giật mình.
.. Mình bị câm rồi sao?
Thẩm Thụy cười khẽ: “Nếu em mệt thì nằm xuống đi, anh gọi cơm trưa rồi, lát nữa sẽ có người mang tới.”
Tối hôm qua hắn làm hơi quá mức, khát vọng quá lâu khiến hắn không nhịn được. Dù Tô Nguyên có khóc lóc đến cỡ nào thì hắn cũng không nỡ buông đối phương ra. Hắn một lòng dẫn dắt đối phương đắm chìm vào trong thế giới tuyệt vời vui sướng đó, mặc kệ thời gian trôi qua bao lâu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT