Hòa Nhạc là giống cái, cho dù bị cô ta lấy làm chỗ trút giận thì Đại Sơn cũng không thèm so đo với cô ta. Nhưng A Mạn thì lại nhịn không nổi cục tức này.
"Đại Sơn là người đàn ông của tôi, dựa vào cái gì mà cá của anh ấy phải đưa cho cô ăn! Muốn ăn mà không biết đến sớm một chút để lấy à? Chân què nên miệng cũng câm luôn hay sao, chẳng lẽ cô không biết mở miệng nhờ người khác lấy giúp mình à?"
Lời nói của A Mạn không hề khách khí một chút nào, cô ấy nhìn ra được, Hòa Nhạc chỉ đang đơn giản là muốn tìm giống cái của Dương Sí để gây chuyện mà thôi. Mấy người đàn ông trong đội ngũ này đều rất chiếu cố giống cái, nếu như trước đó Hòa Nhạc lên tiếng nói rằng mình cũng muốn ăn, nhất định mấy người đàn ông cũng sẽ không tranh giành với cô ta.
Hơn nữa, không phải cô ta còn có một người anh trai đấy à? Sao cô ta không gọi Hòa Kim giúp mình lấy cá? Trước đó thì không hề nói một câu nào, bây giờ thấy chỉ còn lại có một con cá thì cô ta lại nhảy ra nói muốn ăn, rõ ràng là cô ta cố ý muốn đến gây chuyện mà thôi.
Hòa Nhạc là một người chỉ biết bắt nạt kẻ yếu mà lại sợ kẻ mạnh, A Mạn bình thường đã hung dữ có tiếng, cô ta muốn mắng cũng mắng không lại người ta, đánh cũng đánh không lại, hơn nữa anh trai cũng sẽ không giúp cô ta. Vì vậy cô ta không dám cãi nhau với A Mạn. Cô ta tiếp tục hướng đầu mâu về phía Hàn Lộ.
"Cô sẽ không hẹp hòi đến mức một con cá cũng không chịu cho tôi đấy chứ?"
"Đúng vậy, tôi là người vô cùng hẹp hòi đấy, không cho cô."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play