Sau khi khóc xong một trận, trong lòng lập tức cảm thấy thoải mái hơn nhiều. Những con người và sự việc trong thời hiện đại kia, tất cả đều chôn sâu vào trong tận đáy lòng.
Có một câu nói là nhập gia tùy tục, nếu như cô đã xuyên không tới đây rồi thì phải cố gắng sinh sống yên ổn ở chỗ này. Ông nội ở trên trời có linh, nhất định cũng muốn nhìn thấy cô vui vẻ sống qua ngày.
Hàn Lộ sắp xếp lại tâm tình của mình, từ trong đống lửa kia rút ra một thanh củi đang cháy soi trên mặt đất, yên lặng nhặt hết toàn bộ những hạt nước mắt cô vừa khóc ra lên.
Lúc cô khóc thì không cảm thấy gì cả, nhưng đến lúc nhặt lên rồi mới phát hiện là số lượng không hề ít, thế mà cô lại có cảm giác mình khóc cũng không quá lâu. Một vốc hạt châu nho nhỏ này được Hàn Lộ để chung với bốn hạt châu lúc trước vào cùng một chỗ.
Cũng không biết mấy cái này có tác dụng gì, cứ cất ở đó cái đã rồi tính sau.
Sau khi cất kỹ cái giỏ, cô mới nằm lên cái giường bằng cỏ khô mà cô mới làm ngày hôm nay. Nói thật là cảm giác cực kỳ không thoải mái, bởi vì trên người cô lúc này ngoại trừ áo ngực ra thì chỉ là da thú, kỳ thật có một mảng lớn da thịt bị lộ ra bên ngoài.
Cứ như thế mà trực tiếp tiếp xúc với mấy đống cỏ khô thô ráp, thật sự ngứa ngáy vô cùng. Cô luôn cảm thấy khi mình xoay người, mấy lá cỏ khô kia có thể cắt đứt da thịt của mình.
Tuy nhiên cô thực sự quá mệt mỏi, sau khi nằm xuống cũng không muốn động đậy nữa. Cô nghĩ thầm, rách da thì cứ rách da đi, dù sao thì năng lực tự chữa lành vết thương của cô cũng rất tốt, có rách như thế nào cũng không chết được.
Đêm nay giấc ngủ của Hàn Lộ cũng là mơ mơ màng màng, trong lòng cứ lo sợ lửa sẽ bị tắt nên cũng không dám ngủ quá say.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT