Hàn Lộ không phải là không nghĩ đến chuyện cứ mặt dày mày dạn mà ở lại trong bộ tộc Bạch Hổ. Nhưng trước đó Hợp Khương đã từng nói với cô, bộ tộc Bạch Hổ từ trước đến nay đều không chấp nhận người ngoài, trừ khi người đó là bạn đời của một người đàn ông nào đó trong bộ tộc. Trong hoàn cảnh hiện nay, giống cái không phải hiếm, cô muốn ở lại trong bộ tộc, thì cần phải dựa vào một người đàn ông nào đó.
Và người đàn ông mà cô quen biết chỉ có mỗi một mình Dương Sí.
Nhưng kể từ khi Dương Sí bị cô đánh thì trong mắt của anh ta chưa bao giờ có thiện cảm với cô, đương nhiên là anh ta không thích cô. Cho dù da mặt của cô có dày đến đâu thì cô cũng không thể cứ bám dính lấy anh ta hoài như vậy được.
Hơn nữa, trong mấy ngày qua cô tiếp xúc gần với bọn họ thì phát hiện ra rất nhiều vấn đề, Hàn Lộ cảm thấy, cô nên sống một mình vẫn tốt hơn.
Cô tự tin là mình có thể sống tốt một mình, dù sao đã trải qua mười mấy năm sống ở thời hiện đại, một mình cô vừa có thể chăm sóc ông nội, vừa có thể làm tốt việc nhà, cô cũng đã quen với điều đó.
Có điều chút tự tin này của cô bỗng chốc tiêu tan, sau khi màn đêm buông xuống.
Đêm nay cũng giống như các đêm trước, phụ nữ và những con hổ nằm giữa, những người đàn ông canh giữ vòng ngoài.
Hàn Lộ vẫn như cũ nằm cùng với Hợp Khương, có điều đêm nay vị trí sau lưng cô đã bị Hòa Nhạc chiếm giữ. Không biết là cô ta đang nghĩ gì, rõ ràng đang rất ghét mình, còn muốn đến ngủ bên cạnh mình.
Lẽ nào là vì vị trí sau lưng mình rất thoáng và rộng rãi?

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play