Hàn Lộ gắp một miếng cá vàng thơm ngon, rồi và một miếng cơm lớn vào miệng. Cảm giác hương vị đầy đủ đó, mùi cơm chín thơm nồng quen thuộc đó, đều làm cho người ta có cảm giác muốn chảy nước mắt.
Leng keng một tiếng, hạt giao châu lăn xuống trên bàn, làm cho Cáp Nhĩ sợ đến mức muỗng canh trong tay rơi thẳng vào trong chén cơm.
Tại sao mới ăn một miếng cơm mà đã khóc rồi?
Cơm rất khó ăn sao?
"Tiểu Lộ, hay là đừng có ăn cơm nữa nhé?"
Dương Sí cũng đau lòng quay đầu hỏi cô có cần đem cơm cất đi chỗ khác không.
Hàn Lộ lắc đầu, đôi mắt đỏ hoe cười nói: "Mẹ ơi con không sao đâu, đó là do con thích quá thôi. Cơm rất ngon."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT