Sau khi Hàn Lộ cất hai túi khoai lang đó xong liền đi theo Cáp Nhĩ đến một ngọn núi khác. Tuy nhiên vận may không được tốt cho lắm, lúc đến đó chẳng tìm thấy được thứ gì có thể ăn được, có vài cây nhìn vào cũng giống là cây ăn quả nhưng mùa này cây lại không ra hoa, kết quả, cô nhìn vào cũng không thể biết được đó là cây gì.
Ở nơi này cả mẹ chồng và con dâu không tìm được thứ gì có ích, liền trực tiếp đi từ lưng chừng ngọn núi này đến ngọn núi bên cạnh.
Lần này, chưa đi được bao xa thì Hàn Lộ đã ngửi thấy được một mùi hương đặc thù.
Nó không phải là mùi của trái cây, cũng chẳng phải là mùi hôi thối. Nó cũng có chút quen thuộc nhưng lúc này thì cô lại chưa thể nhớ ra được đó là mùi gì. Đành lần theo mùi hương đó đi tiếp.
Sau khi đi được một quãng đường khoảng chừng hai ba trăm mét, cái mùi đó càng rõ ràng hơn, và trong đầu cô dường như đã nhớ ra được mùi đó là mùi gì. Lúc này, Cáp Nhĩ, người đang đi trước mặt cô bỗng nhiên a lên một tiếng.
"Tiểu Lộ, cẩn thận một chút, phía trên cây này có gai, đừng để bị đâm phải nhé."
Có gai sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play