Đương nhiên bọn họ liên tục từ chối và không chịu nhận lấy.
"Chúng tôi đều là tự nguyện lên đảo giúp đỡ và không cần phải trả công như vậy. Hàn Lộ, trước kia cô đã giúp cho tộc chúng tôi rất nhiều việc, những công việc này đối với chúng tôi không phải là quá nặng nhọc vất vả gì, cũng chỉ là những việc bình thường thôi."
Trong lòng Hàn Lộ cảm thấy thật ấp áp, cảm giác có thể nhận lại được sự báo đáp sau bao cố gắng của bản thân mình quả thật là một điều vô cùng tuyệt vời.
Cô bảo Tiểu Tuyết ngăn lại không cho mọi người đi, chính mình thì nghiêm túc nói lời cảm ơn họ.
"Tôi thực sự cảm ơn tất cả mọi người đã không quản ngại vất vả đến hòn đảo này để giúp tôi và Dương Sí làm nhà trong suốt những ngày qua. Vì mọi người đã không muốn nhận thù lao, nên mấy thứ này coi như là tấm lòng của tôi, mọi người nhất định phải nhận lấy!"
Một mẻ lưới to thật nhiều tôm cá và các loại hải sản khác, đối với tình trạng đang khan hiếm thức ăn của tộc Bạch Hổ mà nói, thực sự là một lượng thức ăn không nhỏ.
Thấy mọi người ai cũng không dám nhận, Hàn Lộ không còn cách nào khác đành phải vô lại nói: "Mấy con cá này tôi đã bắt lên rồi, cũng đã chết rất nhiều, một mình tôi ở đây làm sao ăn hết được. Nếu như mọi người không giúp tôi phân chia hết chỗ cá này, để lại đây sẽ làm thối cả đảo."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play