Dương Sí giật nảy mình, nhanh tay nhanh mắt bắt lấy viên giao châu đang bay tứ tung vào lòng bàn tay, sau đó nhanh chóng quay đầu nhìn thoáng qua. Vừa nhìn liền thấy các tộc nhân vẫn còn loay hoay bên đống lửa nướng đồ ăn, chẳng ai chú ý đến bên này. Lúc bấy giờ anh mới thở phào nhẹ nhõm.
"Em thật là, sao lại khóc rồi? Con mắt vừa mới khỏe lại bao lâu đâu..."
Anh cho hạt châu vào túi nhỏ bên hông, rồi dắt người đi vào trong tòa nhà. Tòa nhà có tường vây bao quanh, cũng không sợ bị tộc nhân nhìn thấy.
Hàn Lộ vừa rồi hạnh phúc đến mức bật khóc, nhưng giờ cô đã bình tĩnh lại rồi, cô không muốn khóc nữa.
"A Sí, anh thật lợi hại, tòa nhà mà anh xây giống y chang tòa nhà trong tưởng tượng của em."
Cô ngẩng đầu nhìn anh, đôi mắt đỏ hoe vẫn còn vương chút nước, trong mắt tràn đầy vui vẻ. Dáng vẻ đó khiến lòng anh muốn tan chảy.
Dương Sí cúi đầu âu yếm hôn lên trán cô, mỉm cười hỏi: "Em có còn nhớ những lời mà em đã nói lúc dạy anh đóng nhà gỗ hay không?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT