Tiểu Tuyết hừ nhẹ một tiếng xem như đáp lại rồi chạy chậm về phía cô. Lúc thấy Dương Sí, nó đột nhiên cảm thấy hơi kỳ quái, không biết tại sao khi đôi mắt của anh quét về phía mình, nó chợt có loại xúc động muốn nằm sấp xuống.
Anh ta, anh ta, anh ta trở nên thật kỳ quái a.
"Tiểu Tuyết?"
Hàn Lộ lại gọi một tiếng nữa, lúc này mới mò trúng bộ lông quen thuộc đó.
Mặc dù hai mắt của Hàn Lộ không thấy gì nữa, nhưng giữa cô và Tiểu Tuyết có cảm ứng chủ tớ, ước chừng cảm nhận được sự bất tiện của cô nên Tiểu Tuyết rất ngoan ngoãn nằm sấp xuống mặt đất để Hàn Lộ dễ dàng đi lên.
"Tiểu Tuyết, đi thôi, xuống núi, chúng ta về nhà."
Về nhà?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT