Đại Bạch làm khó làm dễ rồi lại cho mình thêm một lý do như vậy nữa để rời đi.
Hàn Sương hoàn toàn không hề ngạc nhiên đối với quyết định của Đại Bạch muốn rời đi cùng với mình, tiểu gia hỏa này vừa thích sạch sẽ lại còn kén chọn, nếu như không có mình ở đây chiếu cố cho nó, một mình nó ở lại trên cái đảo hoang này còn không biết sẽ sống thành cái dạng gì đây.
"Đi thôi, Đại Bạch."
Cô không muốn tiếp tục ở lại chỗ này thêm một giây phút nào nữa.
Hàn Sương đem bè gỗ kia kéo xuống nước, dùng sợi giao tiêu buộc chặt đầu kia vào trong tay mình. Cô quay đầu nhìn lại lần cuối cùng chỗ mà mình đã sống cả mấy tháng qua, không hề có một chút lưu luyến nào, chỉ cảm thán một tiếng rồi lập tức xuống nước.
Đại Bạch đã sớm đứng ở trên bè gỗ được kéo xuống nước, nhìn mặt biển rộng mênh mông sâu thẳm kia, trong đầu anh ta lúc này cũng không hề suy nghĩ gì cả, chỉ thành thành thật thật nằm ở trên bè gỗ để Hàn Sương kéo bè đi.
Hàn Sương mới đầu còn tự mình bơi trong biển, đến sau đó liền trở nên lười biếng, trực tiếp bắt lấy một con cá mập trắng khổng lồ làm lao động tay chân cho mình, cưỡi đó đi khắp biển cả mênh mông để tìm Bảo Bảo.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play