Đại Bạch nhìn thấy vết thương trên người Hàn Sương đã khỏi hẳn mới bò lên một cái cây ở cách đó không xa, ngồi chờ ở đó.
Anh ta lúc này không có ý định phơi bày bản thân nên không thể ở lại bên cạnh cô ấy được. Nếu không thì đến lúc đó cô ấy tỉnh lại phát hiện mình ở bên cạnh cô ấy, lại thấy vết thương trên người mình đã khỏi hẳn thì nhất định sẽ hoài nghi đến mình.
Nhưng mà anh ta lại không thể trực tiếp rời đi được, sợ trong rừng núi này có rắn rết côn trùng gì đó, thừa dịp người phụ nữ này đang mê man chạy ra đây cắn người thì sẽ không tốt.
Thần thú đại nhân tuyệt đối sẽ không thừa nhận rằng mình đang lo lắng cho Hàn Sương.
Hàn Sương ngủ một giấc thật lâu, lâu đến mức con cá mập kia đã bắt đầu bốc mùi mà cô vẫn chưa tỉnh lại.
Đại Bạch không rõ tình huống trước mắt là như thế nào, nhưng nhìn thấy sắc mặt cô ấy lúc này vẫn hồng hào, hơi thở đều đặn vững vàng, cũng không có vẻ gì quá đáng ngại nên trong lòng cũng không lo lắng cho lắm.
Con cá mập kia đã bắt đầu có mùi, Đại Bạch cũng không muốn ăn nó nữa, lúc đói bụng cũng chỉ có thể đi ăn mấy con cá khô mà Hàn Sương đã cất đi thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT