Tuyết vẫn rơi liên tục không ngừng cho đến khi trời gần tối, Tiểu Tuyết bị lạnh cóng, chỉ ăn một chút rồi lại tiếp tục nằm co mình trong góc tường ngủ thiếp đi.
Hàn Lộ nhàn rỗi không có việc gì làm bèn lấy ra một thanh gỗ, dạy Dương Sí cách nhận biết các con số và tên của anh ấy.
Nhắc tới cũng rất buồn cười, những người ở nơi này mỗi người đều có tên riêng của mình, nhưng lại không biết cách để ghi ra như thế nào, chẳng hạn như là tên của Dương Sí.
Nghe anh kể rằng tên của anh là do cha đặt, Dương chính là mặt trời đỏ rực nóng bỏng, nhưng nói thì nói được, còn viết ra thì lại không thể viết được.
Thời cổ đại này kể ra còn rất xa xưa, ngay cả chữ viết còn chưa xuất hiện nữa.
Dù sao thì lúc này ở trong phòng cũng không có việc gì làm, Hàn Lộ lấy ra một thanh gỗ nhỏ viết tên của anh xuống đất cùng với mấy con số để anh có thể nhận biết được.
Đáng tiếc là trí thông minh của bạn trai cô rõ ràng không bằng một phần của Tiểu Nha, cô phải dạy đi dạy lại rất nhiều lần mà anh cũng chỉ hơi cố gắng nhớ được có một ít, đến khi cô ngắt quãng vài câu thì anh lại quên mất những cái mà mình mới vừa học xong, quả thật cũng là làm khó cho cô mà.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play