Thịt cua biển cho dù chưa được nấu chín nhưng hương vị cũng thật sự không tồi. Nhưng do phần lớn thức ăn của cua biển là xác tôm, cá nên trong thịt cua có mang theo rất nhiều vi khuẩn, cần phải nấu chín mới có thể ăn được.
Người của tộc Bạch Hổ cũng biết điều này nên khi không nhóm lửa sẽ không bao giờ ăn. Nhưng Phi Dực thì lại không biết, ông ta ăn mấy cái chân nhỏ xong lại bắt đầu gặm đến cái càng to của con cua.
Lúc này ông ta cắn vỡ vỏ ngoài của cái càng, nhổ vỏ ra rồi mới bắt đầu ăn phần thịt bên trong.
Thịt càng cua tươi ngon óng ánh, trong veo ngọt thanh vô cùng, trong nháy mắt khi ăn vào liền lấn át mùi vị thịt ngao mới vừa ăn lúc nãy.
Đúng lúc này đại vu đi tới, trên mặt Phi Dực không kìm nén được sự vui sướng, ông ta đưa một cái càng lớn khác đưa cho đại vu.
"Đại vu, bà nếm thử xem, vỏ ngoài của thứ này có hơi cứng, cần phải cắn cho vỡ rồi nhổ ra mới ăn được thịt bên trong."
Đại vu nhận lấy cái càng, nhìn xuống mặt đất, phát hiện tộc trưởng đã ăn rồi. Lại nhìn sắc mặt ông ta, trong lòng lập tức có phỏng đoán. Sau khi cắn vỡ vỏ ngoài của cái càng rồi nhổ ra, đôi mắt của bà ta cũng trợn tròn ngạc nhiên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT