Đáng tiếc là đại vu đã dùng đủ mọi cách, vất vả tính toán đến mức nôn ra máu nhưng vẫn không thể nào tính được ngày chính xác. Bà ấy chỉ biết trận mưa này có biến số, nhưng cụ thể là biến số gì thì bà ấy không tính ra được.
Sau khi tộc trưởng biết được chuyện này thì trong lòng cảm thấy vô cùng thất vọng, nhưng cũng không có ý trách đại vu, hai người liền thảo luận một hồi và cả hai đều đưa ra quyết định, ngay ngày hôm sau sẽ sắp xếp cho mọi người trong tộc sơ tán đến hòn đảo mà Dương Sí đã nói.
Sau khi nhận được lệnh của tộc trưởng, Dương Sí liền bắt đầu tìm kiếm ở khu vực núi rừng xung quanh. Dù sao, ngày mai cũng sẽ rời khỏi nơi này rồi, nơi này cũng sẽ bị thiêu rụi hoàn toàn không còn gì cả, sau này muốn ăn mấy quả mâm xôi gì đó sẽ rất khó khăn.
Ở kiếp trước, phải trải qua bao mùa đông mới tìm lại được quả mâm xôi ở trong rừng.
Đương nhiên, những thức ăn tìm được chủ yếu để dành cho giống cái nhỏ.
Giống cái không ăn được thịt sống, ở trong tộc lại không dễ nhóm lửa, cho nên liên tục trong mấy ngày hôm nay đành phải để cô ấy chịu ủy khuất, ăn toàn trái cây.
Khi trời bắt đầu chập choạng tối, Dương Sí quay trở lại sơn động với một chiếc giỏ lớn trên tay đầy ắp quả mâm xôi tươi chín mọng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT