Trong suy nghĩ của mọi người, họ đã từng trải qua một trận cháy rừng và tất cả đều bình an, vậy tại sao lại sợ cái gì mà thủy triều dâng cơ chứ?
Hơn nữa, họ vẫn còn có mấy con hổ của mình ở đó nữa, bọn chúng sẽ bảo vệ được cho chủ nhân của chúng.
Hầu như tất cả mọi người đều có tâm lý như vậy, kể cả A Chân và A Mạn. Đối với họ mà nói, mối đe dọa chỉ là thiên tai và thú dữ mà thôi.
Vì vậy, những lời đó của Hàn Lộ cũng chỉ là đi vào tai trái và đi ra tai phải mà thôi, họ không để tâm nhiều. Bọn họ không ngừng hướng về phía Hàn Lộ đưa ra những câu hỏi về các cách để có thể kiếm được đồ ăn.
"Đồ ăn, thực ra ngay dưới chân mọi người đã có. Nhưng mà bây giờ thủy triều vẫn chưa rút hết, phía bên dưới sẽ có nhiều hải sản hơn chỗ này. Đi nào, chúng ta hãy cùng đi xuống theo dòng thủy triều đang rút."
Hàn Lộ đi phía trước, vừa đi được mấy bước thì quay đầu nhìn lại. Sau khi nhìn quanh một lượt bàn chân của mọi người, cô cảm thấy nhẹ nhõm hơn rất nhiều.
Ngoại trừ mấy vết chai trên chân Hợp Khương là hơi mỏng một chút, còn vết chai trên chân của những người khác đều rất dày, cho dù không may dẫm phải mấy vỏ ngao vỡ cũng không có vấn đề gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT