Người của tộc Bạch Hổ từ trước đến nay đều thích ánh nắng, thích môi trường khô ráo sạch sẽ. Dạng sơn động như thế này là kiểu mà cô ta không thích nhất.
Hòa Nhạc náo loạn mấy lần, lúc đầu vẫn có một vài người để ý đến cô ta. Đến sau thì dứt khoát không có ai thèm để ý nữa. Ném cô ta vào trong sơn động, thỉnh thoảng ngay cả thức ăn cũng không đem đến cho cô ta.
Vết thương ở trên người cô ta bởi vì Minh Sâm sốt ruột chạy đi nên không có thời gian để tĩnh dưỡng, cũng không có thảo dược để dùng nên đã bắt đầu bị thối rữa. Cộng thêm môi trường ẩm ướt ở trong sơn động nên thu hút rất nhiều sâu kiến, có mấy vết thương còn bám không ít trứng trùng.
Sau khi phát sốt hai ngày liên tục, cô ta biết không thể tiếp tục như vậy được nữa. Nếu còn tiếp tục, chắc chắn cô ta sẽ chết không phải nghi ngờ.
Cô ta không muốn chết, cô ta còn muốn gặp lại mẹ, gặp lại anh của mình.
Cánh tay đôi chân bị thương, chỉ cần cử động một cái liền đau thấu tim, Hòa Nhạc cắn răng, vì mạng sống của mình vẫn kiên trì bò ra khỏi sơn động.
Cũng là cô ta có vận khí tốt, vừa ra khỏi cửa liền gặp một bà lão tâm địa tốt nhất của tộc Minh Xà.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT